Thursday, December 3, 2009

[Fiction] Facebook...!

Zero viết bài này chẳng có ý gì cả. Chỉ muốn gửi đến một người bạn. Không biết bà đọc bài này sẽ cảm thấy sao nhỉ? Mà dù sao đi nữa thì chủ nhật đi coi phim vui vẻ nhớ. :"3 Có khi tui lại hiện ra trong phim thề sao?? *smile*... Cười đi. Đừng khóc :D...

[Oneshot-Level Phởn] Facebook...!


Author: Zero
Category: Không tự khẳng định được.
Disclaimer: Những nhân vật trong fic đều có thật và thuộc về tác giả.
Summery: Hai đường thẳng song song gặp nhau tại vô cực
Note: Phần 2 của "Facebook...!" kia và là một tý của "Triangles~". Nếu chưa đọc thì vào đọc cho biết cũng được.

...~:D~:)~:"3~...

[Chap 2] Pet Society

"Hai đường thẳng song song gặp nhau tại vô cực"

Sau cái trận chiến với 1 người-kia, nó thấy được khoảng cách của giao điểm và đường thẳng đang dần xa hơn. Và tự dưng nó thấy có cái đó, buồn, và nó hiểu được cái gì. Rồi từ đó, nó thấy nó càng online càng có nhiều thứ buồn hơn nữa. Nhưng không online nữa cũng được thôi. Vì chẳng có ai đề ý tới nó mà nhở. Vậy nên nó đã quyết định chẳng thèm vào yahoo hay facebook nữa. Đỡ nhàm. Nó phải lo học, trở lại là một Dương-học sinh gương mẫu của trường lúc trước. Nó học, vì 1 thứ, nó vẫn cố học thật giỏi tiếng mỹ, nó vẫn sẽ cố. Nhưng cố gắng không có nghĩa là nó muốn quên đi ngôn ngữ của mình, tiếng Việt. Nó sẽ cố gắng... vì mục đích của nó.

"Santa will come to visit me. Maybe...not"

Nó đã nghĩ thầm câu này rất lâu rồi. Năm nào chả thế. Lên Pet Society trên Facebook chơi mà chả có ma nào vào. Mà thôi nó tâm trạng cũng chả tốt lắm, 2 ngày nay rồi. Nên cũng từ biệt kiểu của nó với Alice Sakura đi là vừa. Nói chung là nó chả có lý do hay mong muốn gì để Alice Sakura cứ tin tưởng vào nó mãi. Vì cả 2 chỉ quen nhau trên 1 thế giới không có thực. Và cũng rất hay vì đường thẳng gấp khúc của nó hoặc của nhỏ đã trở lại song song từ hôm đã lỡ giao nhau tại 1 điểm.
À có lẽ đang lạc đề, nhưng mà nói đúng thật thì, nó chẳng có đứa bạn nào là thực sự ở ngoài đời. Chỉ toàn lợi dụng nó. Cả họ hàng của nó cũng thế. Cứ luôn miệng mở ra là triết lý, vậy mà chả làm được vậy. Lợi dụng nó về đủ mọi mục đích.
Đó là lý do nó không muốn gần cha mẹ nó. Nó ghét mình bị lợi dụng để rồi hại họ. Nó rời ra và rơi vào thế giới ảo đã 2 năm. Lang thang.

Và nó gặp người-kia... Nhưng nó là làm một điều gì đó...phản bội. Người quan trọng cũng xa với nó rồi. Nó cũng buồn nhiều, vui nhiều và khóc nhiều sau lần đó. Vì sao? Kết quả chỉ là: Nó trở thành một đứa chẳng thể gọi là: hiền, hay cười, đễ tính và hòa đồng. Nó giờ chỉ toàn mang cho mình đủ loại mặt nó. Và rồi khi nó làm quen với Alice Đào, thì chiếc mặt nạ cũng được gỡ ra, hoặc chỉ có lẽ là nó chỉ có thể mở mặt nạ ra khi ở cạnh con bé đó. Sao nhỉ? "Thằng biến thái", từ này là diễn tả đúng với nó rồi. Biến thái thật. Nếu không thì làm gì có vụ chỉ toàn đeo mặt nạ, và lúc nào cũng làm bộ là 1 đứa hâm lắm cơ. Rồi thì lại còn tìm cách giúp mấy đứa bạn thật sự trở lại thân với nhau hơn. Để rồi ngồi buồn-một-chút-và-vui-một-chút.

From Zero: "Whatever happened. You always stand beside me. But I'm not. Why don't you hate me? You made me laught, happy. I made you laught, cry... Forgive me, my English too bad. Do you know? I'd like to listening any song you send. :P"

Chỉ có vậy, nó chỉ muốn ghi thế... Lúc nào cũng thế, cứ buồn thật sự hay muốn buông tay ai đó, nó cũng dùng tiếng Anh để trò chuyện.

From Alice Sakura: "Whatever happened. I always stand by you. You laught, I'd like your smile, it's made me happy. You always be my best friend. My English's bad too, So improving with me. :)"

Đọc xong, nó mỉm cười nhẹ, rất vui khi biết vậy. Nhưng rồi, những giọt nước-mắt-ướt-ắt tự dưng rơi. Nó cố ngước lên, không cho chúng rơi nữa. Nó phải mạnh mẽ, phải mỉm cười, thật tươi... nhưng những thứ đó vẫn rơi.

From Zero: "Thank you for your kind..."

1 comment:

  1. Thực sự, ông cần đến 1 khoá trị liệu về tinh thần rồi đó. Nếu vẫn còn tình cảm với người ta, thì đừng che dấu nữa. Nhớ rằng hok phải trên đời này ai cũng lợi dụng ông theo cách mà ông đã nghĩ

    ReplyDelete