Ch., có lẽ tôi hơi quá đáng nếu ép cậu phải bỏ cái thái độ không được thân thiện đó.
Cậu thích chơi với tôi không? Tôi không quan tâm.
Nhưng tôi thấy có vẻ tội nghiệp cho cậu.
Nhìn những dòng nước mắt cậu chảy ra trong lúc đọc bản "Tuyển chọn Council Application". Cậu khóc vì: cậu đã gần 16, lớn tuổi nhất lớp, và cậu đang chẳng có bạn nào.? Cậu khóc thật đó à? Tôi đã chú ý cậu từ lúc đó. Và sau cái trận nước mắt đó, tôi thấy cậu mỉm cười nhẹ, à không hẳn là "cười nhẹ". Cậu đang lo có được làm chức gì đó không, hay là lo có ai quan tâm cậu như bạn không? Tôi không biết, và tôi không rõ. Nhưng từ lúc đó tôi thấy cậu vẫn vậy, và còn hơn thế nữa.
"Tôi sẽ bầu chọn cho Ch.. Vì tôi biết cậu ấy sẽ lắng nghe mọi người. Cậu ấy là người tốt. Mong mọi người bầu chọn cô ấy" (D-not me)
Xin lỗi, tôi vẫn sẽ chọn C.. Chứ không phải cậu. Vì sao à? Tôi không biết. Nhưng có vẻ tôi nghĩ nước mắt của cậu là giả tạo. Xin lỗi vì đã nói lời nói này. Nước mắt đó là dành cho cái gì đó khác. Chứ không phải do cậu lỡ đánh rơi nó. Tôi vẫn sẽ tiếp tục xin lỗi vì lại nói ra câu không ai chịu nổi.
Những ngày trước, tôi thấy cậu vẫn vui vẻ vì có rất nhiều đó bạn vây quanh. Tôi không rõ là bao nhiêu, nhưng rất nhiều là đằng khác. Có cả đứa bạn thân lúc nào cũng đi về cùng trò chuyện và đùa giỡn. Đứa bạn thân đó lại cùng tuổi với cậu. Vậy nên tôi có vẻ ngạc nhiên về điều cậu nói lắm. Tôi cũng đã ở đây gần 1 năm rồi, nhưng chẳng có ai chịu làm bạn. Vậy nên cũng chả có bạn thân ngoài đời.
Sau cái bản đọc tuyển chọn đó của cậu. Tôi đã muốn đến chỗ bàn cậu ngồi chỉ để đưa cho cậu khăn giấy và "Chúc cậu may mắn". Và tôi đã chú ý cậu. Để làm gì à? Vì tôi thấy bài viết của cậu giống với tôi, vậy nên tôi muốn bắt tay cậu chỉ để làm bạn. Nhưng sẽ không biết cái ý tưởng "bắt tay" làm bạn đó còn tồn tại nữa không. Khi cậu đã được làm "Hội chủ tịch học sinh".
"Biến đi! Nhìn cái gì hả?"
Nói nghe có vẻ nhọc nhằng nhỉ. Cậu ghét tôi lắm à?
Cậu ghét tôi cũng phải. Tôi nghĩ có lẽ tôi có lý do để cậu ghét tôi nhất lớp
1- Tôi không vote cho cậu.
2- Tôi lúc nào cũng để con mắt chằm chằm vào 1 thứ hay một vật nào đó trên bàn.
//Uh thì không phải hôm đó cậu đang làm bài tập, tôi thì lại suy nghĩ vẫn vơ mà nhìn vào tập của cậu à? Rồi lúc cậu ăn candy, không phải lúc đó tôi cũng nhìn chằm chằm vào cái túi đựng candy à? Chắc mất cảm tình với tôi rồi. Uh tôi có phởn ở khoảng đó. Nhưng tôi không thích bị nghĩ xấu, chỉ vậy thôi. Dù sao cũng lỡ rồi, cậu nghĩ gì ko liên quan đến tôi. Vì nếu tôi không phải người như thế là được chứ gì.//
3- Tôi lúc nào cũng nói chuyện với cái volume nhỏ xíu.
4- Tôi chẳng được S. ưa gì. Vậy nên cậu cũng chẳng ưa tôi.
5- Tôi có vẻ lập dị so với người Mỹ ở đây.
6- Vì tôi trẻ hơn cậu 1 tuổi. Và vì tôi chẳng có khiếu hài hướng như Di. Right?
Điều tôi muốn nói bây giờ rằng: "Nếu đã không thích tôi thì đừng làm những thứ khó chịu với tôi quá đáng". Có thể câu này là sai. Vậy sau câu này thì thôi, cậu muốn làm sao thì làm tôi không quan tâm vì đó là quyền của cậu. Tôi chỉ nói thế
Bây giờ thì tôi cũng còn biết cậu có trở thành bạn thân của tôi được hay không. Nhưng với tôi thì tôi sẽ xem cậu là bạn, một đứa bạn bình thường không hơn không kém. Vì tôi ghét có thêm 1 kẻ thù. Một lần là quá đủ. Vậy nên tôi sẽ đến để bắt tay cậu, một ngày nào đó. Nếu không gạt đi thì xem như tôi cũng sẽ xóa cậu khỏi danh sách "Muốn kết bạn" của tôi thôi. Dù sao cũng cảm ơn vì đã làm tôi chú ý đến cậu, người-bạn-nước-mắt.
Tạm biệt cậu một ngày nào đó. Và sẽ không hẹn gặp lại cũng vào một ngày nào đó.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment